Poem logo
Poem logo
Tác giả: Tùy Anh
Tác phẩm: Tổng số có 12 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
trong cõi nhớ riêng hồn ta ủ rũ
Tác giả:  Tùy Anh

Xé tờ lịch, lại thêm ngày vô vị. Một mình ta với khắc khoải vây quanh. Lũ cô đơn treo ngất ngưởng đầy cành. Lần hạnh ngộ vẫn mong manh ngày hạn. Xé tờ lịch. Xuân đã già muôn vạn. Mà ngoài hiên tết cứ nhởn nhơ...

ngày mai tìm về
Tác giả:  Tùy Anh

Ngày mai tìm về bến sông xưa. Trời có rợp hoa gạo trắng mùa. Hàng lau: ẩn mình chim di trú. Hay lòng sông trống, vách lá thưa! Ngày mai tìm về bến trăm năm. Hồn châu thổ có ngóng xa xăm. Hay mãi ngập ngừng hai làn...

oan gia
Tác giả:  Tùy Anh

Duyên ta là nợ oan gia. Chưa trả vẫn gặp như ma muộn phiền. Nên tuy chẳng bùa thôi miên. Vẫn ốm liệt chiếu để duyên kéo về. Chẳng hẹn cùng bước vào mê. Hóa thân hòang yến cận kề đứng bên. Cũng quạt trầm giấc bình yên...

đừng ngắm em qua bảy sắc mây trời
Tác giả:  Tùy Anh

Bởi em sợ linh hồn anh ngã quỵ. Nên chân trần bước rất khẽ, tìm duyên. Bởi đón em bằng hoang liêu mộng mị. Nên tim anh mãi trăn trở ưu phiền. Và như thể loài cá chình biển cả. Cứ mỗi năm quay ngược để tìm nguồn...

đành
Tác giả:  Tùy Anh

Đã ẩn thân cội bồ đề. Lắng lòng thanh tịnh, bến mê quyết rời. Dong thuyền bát nhã ra khơi. Ngờ đâu quanh quẩn vẫn đời trầm luân. Chỉ vì lòng ái còn xuân. Mãi khao khát được chút lần mưa mau. Tóc xanh đến điểm bạc đầu...

mơ một mình
Tác giả:  Tùy Anh

đêm qua, tình tự với trăng chăn nghiêng gối lệch cung hằng buông tơ ... giật mình... tỉnh giấc hoàng tơ lệ tuôn ướt đẫm ... nằm mơ một mình

viết từ vô thức
Tác giả:  Tùy Anh

Tôi mường tượng ngày người ra biển. Chân bước đi mà ngoảnh lại đầu. Trăng sao trốn chẳng thèm đi tiễn. Chỉ mình tôi lặng với niềm đau. Con thuyền đen sậm trong trời tối. Cứ nhỏ dần... ta đã xa nhau. Sóng rì rào... lòng...

nghe tình vỡ
Tác giả:  Tùy Anh

Uống: để rượu giúp quên sầu. Say: để tìm lại sắc mầu thời gian. Lung linh đáy chén trăng tan. Đắng chưa kịp cạn lệ tràn đầy thêm. Chơi vơi hụt hẫng trăng đêm. Sõng soài, chới với bên thềm cô liêu. Tưởng ngất ngưởng...

chỉ là cổ tích
Tác giả:  Tùy Anh

Lần đầu tiên nhặt cánh hoa màu máu. Hình trái tim tôi nào đã hiểu gì. Chỉ bâng khuâng thấy cay nhẹ trên mi. Rồi hoa bỗng vỡ làm đôi tan tác. Mẹ tôi mắng : những cánh hoa mệnh bạc. Nhặt làm gì để vương vấn mông lung...

tôi muốn biến nước mắt tôi thành biển
Tác giả:  Tùy Anh

Tôi vẫn biết tình yêu là bạo chúa. Thường tung hoành ngang dọc khắp muôn nơi. Tôi vẫn biết quy luật của muôn đời. Yêu là chết ở trong lòng một tí. Thế mà tôi vần yêu không suy nghĩ. Vẫn rộn ràng những lúc anh về thăm...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm