phá sản
Tác giả:
Hư Vô & Úc Châu
Mất em rồi, đời anh kể bỏ. Nói năng gì cũng chỉ thất ngôn. Cho em dăm bài thơ viết dở. Mang theo chồng làm của hồi môn. . Em đi, bước vấp thềm hoa cũ. Chân đã nghe đau điếng bẽ bàng ? Anh là gã lang thang mạt vận. Gia tài...
|
vết roi nhục hình
Tác giả:
Hư Vô & Úc Châu
Về thôi, nắng đã qua đời. Trăm năm đâu đủ ta phơi bước trần. Nhịp chân đồng vọng nhân gian. Dấu in chưa giáp đã tan lối người. . Ta còn có nửa ta thôi. Xin em vung thẳng vết roi nhục hình. Để nghe chăn gối tự tình. Hằn...
|
từ em, răng khểnh kiêu sa
Tác giả:
Hư Vô & Úc Châu
Em bước tới áo trắng bay. Mù lối. Có thấy anh không ? Có thấy anh không ! Anh đứng bên bờ hương em. Đánh rớt. Nhặt đầy tay. Từng cụm nắng quen hơi. Xin một lần gọi tên, người yêu dấu. Răng khểnh ơi, em đã giết anh...
|
thoáng hương phai
Tác giả:
Hư Vô & Úc Châu
THOÁNG HƯƠNG PHAI. Buồn ta phả khói vào thơ. Thấy em đứng khóc bên bờ xanh xao. Giọt nào rớt xuống chiêm bao? Để thơ mọc cánh bay vào mênh mông. Lòng ta nắng ở trên sông. Thương con nước đổ một dòng chung thân. Tàn...
|
như không
Tác giả:
Hư Vô & Úc Châu
NHƯ KHÔNG. . Ta về nhặt lá tàn phai. Xếp đời sấp ngửa hình hài hóa thân. Em hình như có. Như không. Guốc khua vang đã giáp vòng nhân gian. . Giũ buồn theo sợi khói tan. Hương rơi trắng dấu nhang tàn dưới chân. Bóng em rồi...
|