vết roi nhục hình
Về thôi, nắng đã qua đời
Trăm năm đâu đủ ta phơi bước trần
Nhịp chân đồng vọng nhân gian
Dấu in chưa giáp đã tan lối người.
Ta còn có nửa ta thôi
Xin em vung thẳng vết roi nhục hình
Để nghe chăn gối tự tình
Hằn thêm tàn tích cõi bình tịnh em.
Sẵn tay quất mạnh vào tim
Ứa chung giọt máu tưới mềm môi nhau
Nghiêng theo phấn nhạt son nhầu
Căng da xẻ thịt nỗi đau muộn màng.
Em còn có nửa hương tan
Nhánh đời chẻ xuống hoang tàn góc ta
Lệch con dốc đổ triền xa
Bóng em ngả ngược trôi qua muôn trùng..
Hư Vô