gió đông 🌬
Những hạt mưa chiều cứ lả lơi
Lòng đau vắng mãi đọng lại trên đời
Thương người xứ bạc đầu đất nước
Tiếc mảnh trăng vàng giữa mộng rơi
Nửa bến thời gian phiền muộn rã
Ngày khung kỷ niệm xót xa rời
Hương thầm mãi đọng trong miền nhớ
Tựa buổi đông về trũng gió khơi./.