thu tôi
Ngày Tôi biết Thu còn đẹp lắm
Áo sương mù hiện ẩn nét ngây thơ
Đợi hoàng hôn Thu xõa tóc hững hờ
Trêu giọt nắng sao ngẩn ngơ không tắt
Hồn trắng quá nên bụi ngàn vương mắt
Đổ mưa ngâu huyền hoặc thế nhân sầu
Thu cô đơn, tâm sự gởi về đâu ?
Ý vừa ngỏ, gió đem thơ cầu cạnh
Ngày Tôi biết, trăng Thu còn chưa lạnh
Gió Thu hiền còn nhặt nhạnh lá rơi
Nhạc suối Thu róc rách tiếng yêu đời
Rừng Thu vắng chân nai mời mọc nắng
... Rồi hồn Thu đã đắm !
Biển nhân gian tràn ngập tình sầu
Chồng chất lỡ làng, dang dở dìm sâu
Áo trắng giờ nhầu, vết đau loang lỗ
Mây bạc, gió cuồng, mưa đổ, nắng nghiêng
Chiều Thu lạc lõng tiếng chim
Gọi tìm quá khứ, gọi tìm Thu xưa
... Ngày chim lạc tiếng gọi mùa
Ngày Tôi lạc mất đường đưa về hồn