kẻ sĩ, cây đàn
Kẻ Sĩ, Cây Đàn
Lam treo bảng lảng ngập đầy
Đồng quê buông ráng, hàng cây thẫn thờ
Đường đê dưới dãy lờ mờ
Bon bon lặng lẽ, người đưa mắt nhìn...
Trầm ngâm thưởng thức tấm hình
Âm vang vời vợi, mông mênh nỗi niềm
Gió xuyên rung nhẹ ánh đèn
Mảng đen loáng thoáng ảnh thuyền năm xưa
Giữa khơi biển ngát ngọn lùa
Dập dìu mây kéo, đẩy đưa bóng vờn
Bềnh bồng sóng lượn dập dồn
Ngả nghiêng mỏng mảnh, chập chờn, lắc lư
Vòng lận đận, cảnh chơ vơ
Bốn phía mịt mờ, chậm bước lần đi
Tinh thần đánh thức mỏi mê
Trừng nhìn sỏi đá lê thê rải dài
Hừng đông hứng xám lờ bay
Chiều tàn trông tím đổ gầy, chơi vơi
Canh khuya cạn chén bồi hồi
Đơn côi siết quả, ngậm ngùi trăng sương
Màn thu lá héo dặm trường
Dòng phơi bọt trắng, vỡ luồng, xót xa
Đìu hiu văng vẳng xế tà
Chim kêu mỏm đá, long pha ngỡ ngàng...
Giờ đây kẻ sĩ, cây đàn
Thả hồn dĩ vãng, mơ màng, nhớ nhung
Đàn dây khảy quá, hoá chùng
Thanh ngân rệu rã, bao dừng lại căng
Nghe từ sâu thẳm bâng khuâng...
11/2/2020
Nguyễn Thành Sáng