hờn giận
HỜN GIẬN
Có một lần đi mãi
Giờ vẫn chưa chịu về
Tại vì sao ở lại?
Chắc chẳng còn nhớ quê...
Con chim còn nhớ tổ
Chiếc lá nhớ cội nguồn
Cớ sao người vẫn cố
Gửi về lời hứa suông...
Có một miền quá khứ
Kỉ niệm vẫn đợi chờ
Tại sao không tìm chứ?
Mà lạ! Cứ trơ trơ...
Nhiều người khóc bảo nhớ
Lắm kẻ buồn giống nhau
Nửa đời người viện cớ
Chẳng về... kiếm mãi đâu...
Phai mầu rồi kí ức
Bới tung quá khứ gào
Đêm về tự nhiên thức
Chẳng biết là tại sao...
Nghẹn ngào cơm với áo
Trách móc liệu có vui
Hay xong rồi mếu máo
Đo lòng thấy ngậm ngùi...
Những cánh chim vẫn thế
Sáng đi, tối quay về
Người đi trong lời kể
Của tháng ngày dài thê...
Sợi tơ tình thò với
Tô-vẽ những ngày xưa
Trắng, đen, hồng... từng khối
Thấy đã muốn về chưa?...
Bao nhiêu người muốn gặp
Cả người ấy nữa mà
Tại dở dang đôi-cặp
Cau-trầu vẫn chưa qua...
Cứ hẹn lần hẹn lượt
Ứ đợi nưa đâu nha
Không nhanh về... đánh trượt
Úi... vội cứ gọi là...
12-02-2020
Nguyên Hữu
Bài này đã được xem 684 lần
|
Người đăng:
|
Nguyên Hữu
|
|
|