tình phai
Năm năm phai nhạt hết tình
Ta đi ngược hướng niềm tin cũng mòn
Rụng rơi bớt chút xuân son
Vướng đâu, lạc mất, chẳng còn thương yêu
Thủy chung chua xót tiêu điều
Lời thề năm ấy buồn hiu hiu buồn
Thế thì dứt khoát đã buông
Đường tình hai lối, chia nguồn đời trôi
Giờ chỉ một thoáng bồi hồi
Đối diện để thấy cái tôi vô thường
Thấy rằng đã hết vấn vương
Năm năm rẽ lối, đoạn trường đã xa
Đã thôi mắt lệ nhạt nhoà
Ta cười chào đón trăm hoa quanh mình
Thời gian liều thuốc tài tình
Đắm say cũng nhạt vì mình vô duyên
Trút bỏ được hết ưu phiền
Mong người vui khỏe, bình yên, ta mừng