buồn vui cuộc sống
Đời sống vẫn người đi người ở
Lòng ta buồn nhỏ lệ khóc chia ly
Ôi trăm năm nhân thế có ra gì
Chỉ mấy chốc hình hài thành huyễn ảo
Lửa thiêu rụi tấm thân cùng quần áo
Mến nơi đây kỷ niệm những ngày qua
Thưở bên nhau năm tháng nghĩa đậm đà
Chợt xúc đợng long lanh nơi ánh mắt
Ngày cô độc nỗi sầu thêm chất ngất
Nhìn ảnh xưa chẳng biết đã bao năm
Mộ bia rồi trải xuân hạ thu đông
Có ai nhớ có ai còn chăm sóc ?
Cứ tiếp diễn hết giòng con giòng cháu
Xếp hàng theo chân bước chốn hư vô
Trời trên cao mưa nắng rải nấm mồ
Làn gió thoảng đong đưa chùm lá cỏ
Như định mệnh thế gian luôn nẩy nở
Vắng đi rồi người lại tới thêm đông
Tuổi thơ xinh tinh kết bởi vợ chồng
Là hi vọng cuộc sống này bất tử
QHNC