buồn vui mưa nắng
Buồn vui đến giống như mưa và nắng
Cứ nổi trôi làm đắng ngắt con tim
Tôi cố tìm bình yên bên gác vắng
Thả hồn bay theo chiếc lá vàng rơi
Chiếc lá lìa cành đi đâu mà vội
Đời biển dâu tôi đứng ngóng từng giờ
Những đợi chờ dường như dài bất tận
Để bao lần trăng tròn khuyết thương mong
Muốn gọi mây Tần bắc cầu ô thước
Bước chân ai cứ mờ mịt mù khơi
Duyên tiền định chừ trăm năm cách trở
Người xa người bóng xế cả trong mơ
Câu thơ viết đọng tình theo hơi thở
Bay bơ vơ tìm bến mộng đầu non
Ngõ đường cùng chạm bàn tay tượng đá
Trời ơi trời ... tôi gục ngã tương lai
Sờ soạn mãi ôm vết thương rướm máu
Người đi rồi chắc cũng héo mạch tuôn
Ánh chiều buông trôi dài theo năm tháng
Tay bàng hoàng tôi khóc rất trẻ thơ
Cõi vô cùng vẫn từng giờ ẩn hiện
Đời biển dâu vẫn sớm nắng chiều mưa
Mái Tây hiên chênh vênh lời hẹn ước
Nước chảy xa bờ để lại lao đao
Nước chảy xa bờ tôi con ốc đảo
Ngồi chờ trăng trong đêm tối ba mươi
Ánh trăng suông muôn đời không hóa kiếp
Ốc đảo vui buồn theo nắng theo mưa ...
Kim Thành