buồn vui với một chữ tiền
Buồn Vui Với Một Chữ Tiền
Lưu Vĩnh Hạ
Ngẫm suy nhân thế chữ tiền
Nó là tất cả lẫn quyền trắng đen
Tiền tuy không trống không kèn
Mà sao lắm kẻ gối mềm dấu chân
Tiền không một chút bâng khuâng
Trắng đen thay đổi cũng ngần ấy thôi
Vì tiền bạc trắng như vôi
Tạo con hóa .. đã nằm nôi chữ lòng
Giếng nghèo đổ mấy gàu trong
Chút tình nhân thế nào không một lần
Chi giao bằng hữu cán cân
Buôn mưa bán nắng cũng ngần ấy thôi
Đã không như cổ tích rồi
Rưng rưng ta rót…mà thôi cũng là
Lạc trong những tháng ngày qua
Tìm ta…ta lại tìm ta mấy lần
Gọi tên tiền lại âm thầm
Ru ta ta lại trầm luân tháng ngày
Từ tiền nghĩa bạc phấn bay
Trầm luân một kiếp trả vay trần đời