ráng chiều ba bể
Ráng chiều Ba Bể
Chẳng ánh nhìn lóe sáng thành phố
chỏm đá cho người ở xa phút giây tĩnh lặng
Mũi thuyền găm phía tự do
khoảng hư vô muốn mưa
hạt hạt nhỏ tươi tiếng người mê mải
Nhẹ bẫng giữa màu ngọc vàng
Ao Tiên nuôi mơ khát, tâm tư trai Tày
như lá khô quẩn quanh mặt nước
dù xộc xệch vẫn thương nguồn cội mình
Khoảng hư vô muốn mưa
tìm bài then cổ cuối hồ
lời hát mặc áo chàm
lời hát cõng con qua bầu trời trắng
Ba Bể ôm tôi quên khoảnh khắc ngập ngừng
con cá nhỏ cũng xoa dịu cuộc đời
khoảng hư vô muốn mưa
tôi thành người thân chốn này.