phù du
Kiếp người phải phù du?
Thiên thu là một buổi
Vũ trụ vừa một ly
Một hơi thôi là hết
Sợ chi điều sống chết
Cũng khoảnh khắc mà thôi
Yêu đi, yêu nữa nhé
Rót đầy, đã đắm môi?
Đời buông trôi một tối
Đi về cần có ai?
Hồn rơi ! Ôi sao thế
Dễ thường, ta lại say?