tìm đến dambri
Tôi đến nơi đây cũng xế chiều
Sườn đồi quạnh khúc bóng cô liêu
Đàn bò lững thững dời chân bước
Bản vắng lơ ngơ một cánh diều
Những áng mây xa lại thấp dần
Đất trời bỗng chốc trở nên thân
Đồi cao rộng phủ trà xanh mướt
Vạt nắng nghiêng soi vẻ ngại ngần
Mảnh đất Tây Nguyên quả lạ lùng
Núi hồ một thể sánh vai chung
Cỏ cây hoa lá cùng mây nước
Nguyện kết trăm năm giữa điệp trùng
Mạch thác ai khơi tự thuở nào
Kiêu hùng chảy mãi giữa tầng cao
Truyền nguồn máu trắng về sơn cước
Nhựa sống thiên nhiên cuộn chực trào./.