khi người tìm đến
      
      
      
      
        Tựa hạt sương khuya vướng trên cành trúc 
Khi người tìm đến hồn bỗng chơi vơi 
Như làn khói trắng áng mây nhẹ xuống 
Vương vấn nắng vàng cỏ lá reo vui 
Tựa gịot mưa rơi đổ trên hè phố 
Khi người tìm đến rộn rã cơn say 
Nghe chiều Xuân sang tiếng cung đàn lắng 
Reo rắt góc trời nhịp bước trên mây 
Ôi ảo giác tình yêu 
Nhẹ vương theo gió 
Bay trên nhánh cỏ 
Gõ cửa trong đêm 
Ru mộng ước bình yên 
Vòng tay êm ái 
Cho tôi suối mộng 
Quên đi muộn phiền 
Tựa vầng trăng thanh tỏa muôn màu sắc 
Khi người tìm đến, hoa nở trên môi 
Như trùng dương xa bỗng nhiên dậy sóng 
Ôi dòng biển khơi ru giấc mộng đời