trong vạn trùng vật thênh thang bao la
Trong vạn trùng vật thênh thang bao la
ta cảm thấy mình quá nhỏ bé.
Đôi lúc mặc cảm vô nhạy và tự nhốt mình
trong đơn phòng chiếc.
Thỉnh thoảng bước ra ngoài
ngước nhìn đám mây lặng lẻ thầm trôi âu.
Tự hỏi rằng điểm nào chạm đến thăng vinh.
Đường phố nay ít người dạo thưa thớt.
Lá khẽ rơi hoa vàng rụng lay rớt đụng đất.
Con bến quen thuộc với những hàng chục xuồng ghe neo
chia thành từng bãi đậu...
Vần thơ nào bỏ vở luôn bị mất mấy dấu sai thể loại
khi ta muốn đem ra đốt cháy quên hết đi.
Để ngày mới bắt đầu là chính ta xoá sạch nhiều nghĩ ngợi
mãi tự do bản thân trong khoản khung gian điều vị khí trời trong lành.
29/4/2020
Bài này đã được xem 527 lần
|
Người đăng:
|
TứPhong123
|
|
|