chiều | trái mù u | hồn muôn năm cũ
CHIỀU
Chẳng con chim vịt kêu chiều
Mà sao cũng nhớ áo điều khăn bông
Môi ai thắm tựa sen hồng
Để ai ngồi đứng ngóng trông mỗi chiều!
TRÁI MÙ U
Anh về nhặt trái mù u
Nhớ thầm cô bạn đi tu lâu rồi
Mù u ai đã đánh rơi
Để con bướm trắng trọn đời ngẩn ngơ?
HỒN MUÔN NĂM CŨ
Văn minh thanh lịch ngày xưa
Hồn thiêng năm cũ bây giờ ở đâu?
Biết là bãi biển nương dâu
Chút lòng xa xót dễ đâu xóa nhòa!