từ dạo có em
Cũng bởi tơ vương từ dạo đó
Đời ta tràn ngập bóng hình em
Vườn trăng lối mộng then cài ngõ
Bao nàng yểu điệu đứng ngoài tim.
Ai biết vì sao mắc nợ nàng
Trái tình ngọt lịm giữa trần gian ?
Một đời khôn dại thành vô nghĩa
Đánh đổi phong lưu lấy đá vàng
Từ ấy ta là tên nô lệ
Giam mình trong cung điện tình yêu
Giấc mộng giang hồ a ? Nhỏ bé !
Vần thơ cay độc đã cùn nhiều…. !
Có cuộc tình nào không đắm say
Ai yêu mà tỉnh cõi đời này ?
Xin nguyện khù khờ muôn vạn kiếp
Với nàng tiên ấy ở trong tay !
18-11-2016