tuyệt vọng
Tuyệt Vọng
Vần thơ đau nhói, hỡi vần thơ!
Trôi dạt nơi đâu, nẻo bến bờ?
Trôi tới xa xăm miền ký ức
Trôi vào trong cả những cơn mơ!
*
Vần thơ lai láng, vầng trăng tỏ
Rơi rụng ao thu, nước lập lờ!
Bay cả vào trong dòng nhật ký
Đêm buồn cô độc, mình bơ vơ!
*
Thơ tràn trong áng chiều đồng cỏ
Theo dấu chân em, bước dại khờ
Mười tám trăng tròn đôi má thắm
Thơ tràn lưu luyến nét ngây thơ!
*
Thơ đem mình buộc cùng thương nhớ!
Cả lúc sân ga vắng khách chờ
Theo vết chân chim vùng biển vắng
Thuyền đi lưu dấu, mải xa bờ
*
Nơi phía chân trời, mây ráng đỏ
Trên cành thơ viết nét vương tơ
Tà dương thơ nhuộm miền lay lắt
Để biết thơ buồn gửi ước mơ!
*
Thơ viết đôi dòng đáng mấy xu
Muốn đưa lên mạng, lại chần chờ
Một đời nghèo khó, đời thi sĩ
Nào thấu bi ai, lúc thẫn thờ?
*
Vần thơ chảy máu hai dòng đỏ
Trang giấy nhuốm tràn, những vết trơ
Vẫn biết nỗi đau còn quặn thắt
Bên đời than thở những dòng thơ!
Hạo Vũ