đọc lại thơ trần huyền trân
Xa nhau gió ít lạnh nhiều
Lửa khuya tàn chậm, mưa chiều đổ nhanh
Ôi thơ thế mới thật tình
Ôi thơ thế mới nghe mình thê lương
Có nhiều khi buồn thật buồn
Ngâm câu Lục Bát nghe hồn gió mưa
Cần chi đốt lửa đêm thừa
Chưa mai đã nhớ ngày xưa lắm rồi…
Hôm nay không nói, uổng lời
Dở trang sách cũ, thơ người của ta!
Xa nhau…mấy dặm là xa?
Gần nhau…chuông gắn cửa nhà không reo!
Người đi rồi…bụi bay theo
Cái ta hứng được: trong veo lệ trời…
Hỡi con ngựa tía lưng đồi
Thấy chưa Thu đứng nửa vời khói mây?
Ngó giùm ta hướng trời Tây
Có ai không nhỉ trên cây bưởi bòng…
Xa nhau…là núi là sông
Là Quê Hương với…quê lòng, trời ơi!
Một quê mà chẻ làm đôi
Khác chi trời chỉ một trời…muôn phương!