Poem logo
Poem logo

lá thời gian 2

Tác giả: Thiên Ân
LÁ THỜI GIAN
Lá thời gian rơi em trôi biền biệt
Rèm mi gầy đọng lại dòng thở than
Trên đỉnh tuyệt vời trăng tròn , trăng khuyết
Ở vực sâu cỏ úa lệ ngập tràn

Lá thời gian bay sang miền chẵn , lẻ
Ôm dây oan chằng chịt tắt lửa lòng
Đôi chân một thời rối như canh hẹ
Lối rẽ vào đời kẻ ngóng , người trông

Lá thời gian vội vàng thôi ôm ấp
Đường vào tim ngõ hẹp cứ thưa dần
Xót xa thế đời bọt bèo vồ vập
Bản nhạc tình tắt lịm hết thanh âm

Lá thời gian ru đắng cay gian dối
Miền hoang vu nghe canh cánh lạnh lùng
Em khép nép đưa hoàng hôn vào tối
Mộng sương mù giẫm bóng lá run run

Lá thời gian ngả nghiêng triền dốc lạ
Trái cô đơn nứt nẻ bỏ chân người
Tình ngủ gật sâu xa trong nách lá
Chiếc xe nào cứ hăm hở ngược xuôi
Ngày 25/4/2020
Thiên Ân ( Bình Dương)

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm