thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (2071)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2071)
Phượng Tím Vấn Vương
Nắng đỗ hiên thềm vạt chói chang
Ve ngâm hợp xướng ẩn sau tàng
Sáng nay trời đất đồng luân chuyển
Báo hiệu hè sang khúc rộn ràng
Phượng tím trên cành chớm trổ bông
Thủa mô Bậu cuốc, phụ em trồng
Hứa câu “Vĩnh viễn cùng vun bón
Rễ cứng cáp rồi…xá bão giông!”
Hằng ngày hai đứa nhín thời gian
Tưới gốc cây non, dạ khảy đàn
Mỗi nhánh cỏn con vừa ló dạng
Là nghe hồ hởi suốt tâm can
Ấy vậy sao mà nỡ biệt tăm
Xanh tươi thoáng chốc ngả nghiêng nằm
Khuấy chi ngọc rớt, hồn mai rũ
Lạc lõng bên đời, vọng tháng năm
Nhỏ bé đôi tay chẳng thể nào
Đủ ngừng phiến gió thích tiêu giao
Thà như đừng biết, đừng hò hẹn
Chớ tặng ban sơ chuỗi ngọt ngào
Đường yêu khập khiễng khiến lòng đau
Nhưng vẫn hoài trông một chuyến tàu
Chở ảnh hình xưa về chốn cũ
Cho hồng tô má, ngát hương cau
Nhẹ nhàng hái nụ ép vào thơ
Thầm nguyện tinh hoa trải tứ bờ
Bay tới phương ngàn, nơi diệu vợi
Nhắn giùm có kẻ…mộng chơ vơ.
May 3, 2020
Tam Muội
Canh Cánh Khúc Tơ Đàn
Chiều tím buông mình lặt khói sương
Ta đi trong gió, ngó về phương
Hình mây lổn ngổn bò ngang dọc
Man mác tâm tư, gợn ánh buồn...
Năm năm thu trước, bước chơ vơ
Lối ngõ quanh co, cỏ ngập bờ
Dưới dấu chân chim đè ẩm thấp
In hằn trũng khuyết, đọng sầu lơ
Rồi mưa trĩu hạt, nước dâng cao
Trôi giạt đó đây chẳng tiếng chào
Ảnh bóng, linh hồn từng ngự trị
Âm thầm dời gót, giũ hanh hao
Mất mát nầy đây bầu bát ngát
Du dương êm ả, nhả không tầng
Vòm đen lấp loé hàng đom đóm
Những ngọn ma trơi nhá chập chờn
Nào đâu vướng bận cảnh phù sinh
Chỉ tiếc ngân nga nhịp sóng tình
Lai láng, đậm đà hương mật ngọt
Bất ngờ khoảnh khắc rã mông mênh...
Kia giọt lan nhoà má Ái Phi
Ngàn đau vĩnh biệt, khóc người đi
Sông Tương một phát liều thân xác
Cõi giới phiêu diêu vẹn nghĩa thề
Còn ta vương vấn biết bao nhiêu
Chỉ có hoàng hôn thả cánh diều
Ngày vắng trầm ngâm tìm nét chữ
Canh khuya thao thức lắng nghe kêu...
08/06/2020
Nguyễn Thành Sáng