bến đợi.
Trời nghiêng nắng đò chiều lỡ bến
Vắng bóng người thương mến tình si
Dáng em thiếu nữ xuân thì
Một mình đứng đợi đến khi chiều tà
Bến sông vắng đò xa bến cũ
Em chơi vơi ủ rũ sầu vương
Mênh mông sóng nước dặm trường
Con tim thổn thức biết đường nào đi
Đôi mắt ướt hàng mi tủi giận
Thương em nhiều số phận long đong
Một mình trời nước mênh mông
Chiều buông nắng tắt chờ mong dỗi hờn
Cầm chiếc nón cô đơn ngoảnh lại
Nguyện ước xưa giữ mãi câu thề
Đường xưa lối cũ lê thê
Chôn sâu kỷ niệm não nề từ đây
Bến đò mộng từ nay vắng bóng
Dáng hình em mãi ngóng hoàng hôn
Đem từng dĩ vãng vùi chôn
Sầu dâng cay đắng tâm hồn tương tư!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 03 - 07 - 2015