kiếp cô độc
Âm thầm lạnh lẽo một mình anh
Phố cũ chiều nao bước độc hành
Khúc nhạc buồn hiu làn điệu hẩm
Khuê phòng quạnh vắng mái đầu xanh
Sầu dâng ước nguyện còn chưa thắm
Tủi ngập chờ trông vẫn chẳng lành
Vọng tiếng u hoài ôm khổ hạnh
Duyên đời ấp ủ phận mong manh.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 12 - 07 - 2016