vơ vẩn ngoài thềm
Tác giả:
Trần Thị Mai Khoa
Mưa rắc trắng. Bao vương niệm vỡ òa trên mặt nước. Chú ếch cũng là vua. Cô bướm vàng vẩn vơ trong mưa. Cánh đã ướt sao vẫn còn nghịch thế. Những hạt mưa nối dài như thế. Bắc cầu mưa giữa đất với trời. Để chẳng còn mênh...
|
ảo vọng
Tác giả:
Trần Thị Mai Khoa
Anh là dải cầu vồng sau cơn mưa. Em vươn tay mãi theo. Để khi chạm chân trời mới biết đó chỉ là ảo ảnh. Anh là ngôi sao Hôm giữa trời đêm lấp lánh. Để em đuổi theo. Chạy một vòng quanh trái đất. Chỉ để nhận ra rằng anh đâu...
|
đợi nắng
Tác giả:
Trần Thị Mai Khoa
Mưa. Mưa rơi. Thản nhiên như trời chưa bao giờ có nắng. Hình như Mặt Trời chỉ là trong giấc mộng. Phải không anh? . Thấm vào lòng cái lạnh của mùa đông. Em hiểu vì sao trời khóc nhiều đến thế. Nhưng ngàn tình yêu rồi cũng...
|
bỏ đi
Tác giả:
Trần Thị Mai Khoa
Như chiếc lá rời cành. Bỏ màu xanh ở lại. Một ngày tôi bỏ đi. Khỏi nỗi buồn tê tái. Tôi bỏ đi khỏi tôi. Để trở thành người khác. Không mỗi chiều ngóng Người. Lòng khát khô hoang mạc. Tôi để lại sau lưng. Nỗi cô đơn...
|