vặt
Ngày đó trăng còn lửa
Đời chưa có mùa thu
Hồn thơ Nàng kín cửa
Trách gì Tôi phiêu lưu
Rồi bóng đẫm sương mù
Chân buồn thương lá vỡ
Không vay mà như nợ
đường xưa một bước về
.....
Con gió hoang vụng về
Khua rèm lay giấc Phượng
Vần thơ rời tâm tưởng
len kẽ hồn thoát thai
Niềm riêng đậu một vai
Đời Tôi nghiêng một nửa
Xin Nàng từ tâm ... tựa
Vai kia ... giữ thăng bằng
:-))