nhớ mãi người dưng
Bao đêm rồi thương nhớ một người dưng
Hồi tưởng lại tưởng ân tình sâu nặng
Mi nhỏ lệ tràn bờ môi mặn đắng
Vết thương lòng ôm thầm lặng nỗi đau
Nhặt lá vàng chôn chặt đáy mộ sâu
Mùa Thu chết đẫm giọt châu trần thế
Tỉnh giấc mộng biết cuộc tình không thể
Xoá bóng hình dầu đã để trong tim
Phút mặn nồng ân ái mãi lặng im
Đôi tim nhỏ lắng chìm tình tan vỡ
Hồn giá lạnh nghẹn ngào buồn nhung nhớ
Em đi rồi hồn bỡ ngỡ phân ly
Trăng Bà Nà khuyết nửa nhạt bờ mi
Đêm phố thị người đi người ở lại
Muôn sâu thẳm điểm nụ cười xa ngái
Ôm nỗi niềm mãi mãi chẳng gọi tên
Chữ ân tình sao cứ mãi lênh đênh?
Như con sóng bồng bềnh theo làn nước
Hỡi Thượng Đế biết bao giờ có được
Đôi chân trần sánh bước chốn hồng hoang!!!???
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 05 - 08 - 2018