đổi thay
ĐỔI THAY
Nắng hôm nay bỗng tắt ở lưng trời
Mây lờ lững chơi vơi gọi Hạ trắng
Gió ngang qua cả khung trời hoang vắng
Mưa nhỏ lệ khóc lặng chiều tả tơi
Ngàn cây xanh thương nhớ mãi chẳng vơi
Giọt sầu vương buông lơi miền Hạ nhớ
Đêm nghẹn đắng với bao điều trăn trở
Ánh trăng gày vàng võ giọt sương mai
Ờ, thì Hạ đi đi - cho nỗi nhớ nhạt phai
Cho tình đời đổi thay - cho mùa thu trở lại
Cho đêm thanh nhễ nhại ánh trăng xanh
Tiếng côn trùng hoà tấu - bản điệp khúc phân ly
Và ta đợi một mùa thu lá đỏ
Hạt sương thu mát lạnh cõi thiên thai
Thả hồn thơ theo chiếc lá thu bay
Từng phiến sầu nối vần thơ dang dở...
🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂🍂
Người ta bảo “lòng người dễ đổi thay”, nhưng ông Trời kia thay lòng đổi dạ còn tàn nhẫn hơn nhiều.
Cứ mỗi đầu mùa cả đất trời tưng bừng chào đón một mùa mới. Nhưng rồi chỉ mới mấy tháng thôi, Ngài đã vội vã đổi thay. Hạ mới về hôm nào, nắng vàng rực rỡ toả sáng cả vùng trời Âu. Mới đó thôi, Ngài đã mang quẳng nắng đi đâu? Để mây sám ủ rũ u sầu nhỏ lệ mưa sa.
Ta thương tiếc cho một đoạn tình ngắn ngủi thoáng chút đã bay xa. Ngài như một gã đàn ông bạc tình, ghẹo bướm trêu hoa cả bốn mùa mỹ nữ mỹ miều.
Mỗi mùa đều có một vẻ đẹp hoa lệ, nhưng rồi Ngài vẫn chóng chán mà đem lòng đổi thay chóng vách.
Tình - chênh vênh vậy sao?
Ta chưa kịp thoả nhãn với mùa Hạ xinh tươi, đã vội đưa tiễn Hạ tàn... mang đi tiếc nuối ánh nắng vàng tươi!
Mùa Thu đến, mênh mang buồn về… theo từng chiếc lá đỏ bay chơi vơi lẫn vào sương Thu. Thu về sẽ lại mang theo những yêu thương xa vắng thủa nào. Thu vẫn vậy, cứ lặng lẽ trầm mặc mà cất giấu, gói ghém những mùa xa. Để mỗi năm quay về lại day rứt hồn thi nhân.
Ta đợi mùa Thu đem đến những vần thơ giấu trong mầu lá đỏ...
Lưu Nhã Vy #luunhavy1103