yêu biển
Tác giả:
Thuận Hữu
Đứng trước dòng sông. Cứ ngỡ mình là thủy thủ. Dù lâu lắm rồi ta không còn cái quyền ấy nữa. Nghe tiếng còi tàu lòng cứ nôn nao. Biển khơi xanh, bóng dáng những con tàu. Đi suốt đời ta một niềm yêu nhức nhối. Thành phố...
|
tuổi thơ
Tác giả:
Thuận Hữu
Có khi nào về lại với tuổi thơ. Cùng bạn bè ngâm mình trong nước biển? Có những phút giây lòng xao xuyến. Nhớ về năm tháng đã đi qua. Kỷ niệm cuối cùng từ giã tuổi thơ. Là bỗng thấy bồi hồi nắm tay người bạn gái. Là...
|
về một dòng sông
Tác giả:
Thuận Hữu
Nhớ bao năm nên gặp lại Thu Bồn. Tôi đứng lặng nhìn dòng nước chảy. Câu hát ấy và người con gái ấy. Điệp khúc lạ kỳ thường trực trong tôi. Cái đêm con đò em chở tôi xuôi. Dòng sông giữa hai bờ đồn bốt giặc. Để tôi yên...
|
về những con ốc biển
Tác giả:
Thuận Hữu
Những ngày thơ cùng với bạn bè. Trên bãi biển nhặt vỏ sò vỏ ốc. Những con vật tự bao giờ đã chết. Để lại khối xương trang sức cho đời. Tuổi thơ, biển theo sát bên tôi. Sóng vỗ Rừng dương. Cánh buồm. Gió lộng. Đứng...
|
tưởng tượng
Tác giả:
Thuận Hữu
Chỉ một bước thôi. Có thể là vực thẳm. Nhưng biết đâu, ánh sáng chói lòa? Tôi cứ bước tới em (kỳ lạ). Giữa hai bờ vực thẳm với trời xanh. Phấp phỏng lo âu và mừng vui hồi hộp. Rồi chấp nhận cô đơn như chính máu thịt mình...
|
vì sao
Tác giả:
Thuận Hữu
Có bao người con gái. Chờ đợi tình yêu tôi. Các cô đều rất đẹp. Còn tôi bình thường thôi! Ấy vậy mà lạ thật. Tôi chẳng nói một lời. Dửng dưng và hờ hững. Tiết kiệm cả nụ cười... Trong khi đó, chính tôi. Đợi lời em...
|
về với tây sơn
Tác giả:
Thuận Hữu
Anh Về Tây Sơn buổi trưa. Chợ Phú Phong vắng người. Mấy túp lều ngái ngủ. Anh đứng bần thần góc phố chợ. Có phải đất này là nơi mẹ sinh em? Phố huyện nghèo bên bờ sông Côn. Mẹ buôn bán tảo tần nuôi em khôn lớn. Mộc mạc...
|
tự ngẫm
Tác giả:
Thuận Hữu
Nhiều lúc anh nóng nảy cùng em. Đã trách mắng giận hờn vô lý. Khi ấy, anh không hiểu làm sao nữa. Đến lúc bình tâm anh cảm thấy buồn. Nghĩ thương em, anh ân hận bao lần. Nhưng nóng tính không dễ dàng sửa được. Con...
|
tự ngẫm (ii)
Tác giả:
Thuận Hữu
Sau bao năm lấy chồng. Cặp vú tròn căng của em giờ nhão xuống. Dành cho chồng niềm vui, dành cho con sự sống, em nhận hết về mình dáng nét tàn phai. Khắc nghiệt thời gian, dấu vết đi qua ánh mắt nụ cười. Trong dáng em đi có...
|