tản mạn trước biển
Tác giả:
Thuận Hữu
Bởi biết người vui nên biển đẹp vô cùng. Ta làm chủ ta - những cuộc đời bình dị. Chỉ vậy thôi mà bao la vũ trụ. Xao động hoài trong tầm mắt của ta. Đất đá cỗi cằn mà đất đá kết hoa. San hô nở như hoa trong phòng cưới...
|
nỗi nhớ không ngờ
Tác giả:
Thuận Hữu
Cuộc đời ơi, sao lắm lạ kỳ. Có những năm tháng đi qua mà chẳng thành nỗi nhớ. Nhưng nhiều khi chỉ một lần gặp gỡ. Một thoáng nhìn cũng trăn trở mãi trong nhau. Ngày xa đất liền gặp em không lâu. Mưa biển về làm áo em đẫm...
|
nỗi nhớ miền trung
Tác giả:
Thuận Hữu
Con đường nhỏ vắt ngang triền cát. Vạt cỏ cháy khô hàng dương gầy xơ xác. Đường về nhà em trưa nắng cát mù tung. Ơi gió Lào thổi rát miền Trung. Mười năm trước. Nón che nghiêng đi về trên cát. Bụi xơng rồng ngơ ngác...
|
tiếng ve
Tác giả:
Thuận Hữu
Trưa hè. Tiếngve. Ra rả. Ai gọi "ve sầu". Cho. Trưa nồng oi ả. Cho. Con người. Lòng dạ. Cứ. Nôn nao. Tiếng ve. Gọi về. Mùa nắng. Cho. Hương mùa trái chín. Thoảng bay. Cho. Những gái trai. Say mùa hò hẹn,...
|
thành phố và em
Tác giả:
Thuận Hữu
Có một người con gái sống nơi đây. Giữa thành phố rất nhiều con gái. Tôi bước chậm chợt nghe lòng tự hỏi:. - Em còn là em của tôi không. Sắc mầu và âm thanh ồn ã các ngã đường. Từ biên giới về đây tôi như người xa lạ...
|
thuở đã qua
Tác giả:
Thuận Hữu
Anh không phải là nhà khảo cổ. Khai quật những di tích lịch sử. Tìm lại một thời văn minh... Anh đọc lại những bức thư tình. Khai quật quãng đời xưa cũ. Tìm lại những dại khờ một thời trai trẻ. Cái thời giơ tay đo...
|
tết nhớ
Tác giả:
Thuận Hữu
Dẫu trước và sau anh em có nhiều chàng trai khác. Nhưng với anh em là mối tình đầu. Em như phút giao thừa đầy mới mẻ. Nên suốt đời anh tiếc - nhớ - buồn - đau. Mỗi mùa xuân tóc mình thêm sợi bạc. Cứ nghĩ em chẳng cònlà...
|
trở lại tây sơn
Tác giả:
Thuận Hữu
Anh trở về thăm lại Tây Sơn. Bến đò xưa. Cây cầu qua nhà nội. Ngồi dưới gốc me già nghe gió thổi. Gió tự mấy trăm năm áo vải cờ đào. Trời Phú Phong xanh đến nôn nao. Mây trắng quá như nón trên đầu núi. Hoa đầy tuổi nụ...
|
tiễn em
Tác giả:
Thuận Hữu
Tiễn em đi, như tiễn cả hồn mình
Anh trở lại với căn phòng ngơ ngẩn
Em ra đi, thương nhớ về vây chặt
Thương nhớ này dìu dắt nhớ thương kia
|
thiên thần - em - ác quỷ
Tác giả:
Thuận Hữu
Tôi đã đánh rơi mình vào vùng tối. Tôi mất tôi rồi khi tôi nói yêu em. Trong ước mơ của tôi em là một thiên thần. Nhưng sự thật em là con ác quỷ. Tôi bỗng sợ những gì mình đã nghĩ. Hạnh phúc mang thai từ sự dối lừa...
|