thơ tặng vợ
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Không phải vợ ông Trần Tế Xương. Nhà thơ có hai bàn tay trắng. Có bãi xa thân cò cánh mỏng. Tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông. Không phải vợ nhà thơ để hiểu nỗi lòng. Của ông quan nửa đời ăn lương vợ. Nửa đời leo lét...
|
huyền thoại
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Tặng Kim Tuấn. 1. Chử và Dung. Chử ở truồng dưới gót Tiên Dung. Huyền thoại lớn về người hiếu tử. Nửa manh khố tặng cha về dưới mộ. Chàng một mình lấy cát che thân. Cảm lòng chàng Dung trở thành Dung. Rừng trút lá cho người...
|
tản mạn trong đêm
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Những ông già xưa khoe nhau bầy tóc trắng. Xí gạt được thời gian. Trong cuộc chạy đua vào vĩnh viễn. Những ông già đời nay để tóc dài. Thích làm loài khác giống. Xin được ngụy trang loài tóc ngắn. Trong cuộc chạy đua cùng...
|
đêm tiền giang
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Mỹ Tho, về trong đêm mưa bay. Bờ sông cũ ngồi ăn con cá lóc. Cọng rau thơm nồng trong đêm bát ngát. Đêm vô cùng đêm rất thực là đêm. Ly nếp nghiêng dần và đèn phụt tắt. Cây dừa đổ ngược bóng trên sông. Tôi đổ vào tôi...
|
đọc lại thơ đường
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Tầm Dương gian đầu dạ tống khách. Đời vô cùng ta thiếu đất đưa nhau. Chiều lang thang trên biển Vũng Tàu. Chút mưa bay cho người ướt áo. Lòng ta đấy khi không nổi bão. Sóng triều dâng nên tiếng tỳ bà hành. Mà phù thủy...
|
trên dấu hài xưa
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Người sẽ về chuyến tàu đêm. Đêm cho thấy cánh buồm màu trắng. Đêm cho thấy không có gì trên bến. Hạnh phúc bao giờ cũng rực sáng về đêm. Có thể người trên xe đò. Kéo dài thêm phút giây mong đợi. Xe mỏng manh làm sao...
|
sẽ...
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Sẽ không đưa em qua bến đò. Sông nước có mấy khi đúng hẹn. Cơn rét dữ mùa đông ập đến. Lạnh cả hai người, đi và tiễn. Và một chỗ ngồi sẽ rất vô danh. Một chỗ thấy cả mưa lẫn nắng. Thấy rõ cả hai đầu cuộc sống. Vì thật...
|
tháng hoa lên đường
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Những sớm mai hồng đã rất thơm. Đã về trong lạnh những làn hương. Và xưa về lại theo hồi ức. Êm ái như là một vết thương. Hoa lên đường làm cho rất thơm. Một vùng rộng lớn của không gian. Thơm lây đến cả hồn tôi nữa...
|
cám ơn nhà văn ngô tất tố
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Tôi hiểu vì sao cụ thành nhà văn. Quẳng bút lông đi viết Tắt Đèn. Đèn tắt rồi đêm trở nên đen. Nhìn rất rõ bên kia bờ cuộc sống. Giữa ngày đêm có một đường biên. Và tác phẩm như lời phủ định. Cám ơn cụ, nhà văn Ngô Tất...
|
thượng kinh hành
Tác giả:
Cao Thoại Châu
Ôm chiếc nóp thượng kinh thăm kẻ chợ. Mặt khờ trân ngơ ngác giữa kinh thành. Nơi phố nhà day mặt ngó nhau trân. Như chàng rể ngó trân bàn thờ nhà vợ. Ta chôn chân trên lòng ưường xớ rớ. Giữa kinh thành đầy ních những...
|