Poem logo
Poem logo

thời ngốc nghếch 2

Tác giả: Thiên Ân
THỜI NGỐC NGHẾCH 2
Thời ngốc nghếch anh hiền như cục đất
Điệu bộ vụng về rớt vội thềm sân
Nửa đêm trăng tàn tên em thầm nhắc
Giấc ngủ trở mình một thoáng bâng khuâng

Thời ngốc nghếch anh thẫn thờ pho tượng
Đứng trơ trơ dán mắt bóng tiểu thư
Chân bị mối ăn gặm hờn vui sướng
Môi em ngoan bỗng rớt giọt hiền từ

Thời ngốc nghếch giống con cò dài cổ
Muôn áo dài nhặt ra bóng em đâu?
Ngôn ngữ múa may sang năm tính sổ
Thương những chiều tháng bảy vội mưa ngâu

Thời ngốc nghếch ru em tàn mùa hạ
Ép cánh phượng hồng run rẩy bần thần
Quyển vở mở trang lời văn cẩu thả
Ném vu vơ sỏi đá gọi phong trần

Thời ngốc nghếch vén màn bên cửa sổ
Mắt trộm nhìn thương dáng mỏng hành lang
Một thời ngẩn ngơ giẫm chân tại chỗ
Ghen với nắng hồng đậu kín mơ màng

Thời ngốc nghếch trái tim mùa lỗi nhịp
Vớt bọt bèo xếp vội những tứ thơ
Em vời xa tôi nào đâu bắt kịp?
Tiếng chuông trường reo xa lắc xa lơ

Thời ngốc nghếch buông chi câu chấm lửng...
Mùa hạ cuối cùng phượng rời rạc rơi
Tuổi mười tám ngập ngùng gieo ấp úng
Mộng ngày xanh đoản khúc vội hẹp hòi
Ngày 2/9/2020
Thiên Ân ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm