bộc bạch
Vẩn đời,
đục phận sa cơ
Ta về
ngắm đất buồn trơ nỗi buồn
Cờ cong
cây cải vàng truông
Gió nam
bão bắc
lật truồng
câu thơ
Rượu tình,
sương nhạt, trăng mờ
Gật gù,
một gã ngu ngơ giữa trần
Hoàng hôn
nắng vợi rưng rưng
Có ta
ngồi đếm phù vân với chiều
A ha
ai bảo cô liêu
Chỉ là ta một hắt hiu
cuối đời...
tháng 9
Bài này đã được xem 1019 lần
|
Người đăng:
|
Đức Lập
|
|
|