Poem logo
Poem logo

vàng nỗi đau

Tác giả: Dũng Lê Ngọc
VÀNG NỖI ĐAU

Thu lênh đênh lá mắt
Heo hắt những nghễnh buồn chiều nay

Ngơ ngẩn sợi mưa vênh
Trượt qua ô cửa sổ nói điều gì
Thực sự là một người
Trái tim ấy nhìn tôi hờ hững

Em! Chân linh bé nhỏ nơi bầu trời
Vẫn lung linh và mờ ảo
Chới với
Lồng ngực tôi ghim đầy bụi bặm

Giá như có thể cùng nhau trở nên già nua
Cảm giác ấy chẳng biết như thế nào
Tôi muốn...

Thế nhưng
Quy luật vũ trụ còn sừng sững

Tôi đã chờ mãi ở thế giới này
Một ngày nào đó con đường tự do sẽ mở rộng
Gặp được em
Nhìn bằng cái nhìn sâu thẳm
Cười bằng nụ cười đẹp nhất

Tôi viễn vọng tôi
Sao cứ hoài cuồng sáng li ti
Em chưa kịp nhìn
Dập tắt

Khao khát vơi dần tôi cất đi bản thể
Co ro
Co ro
Co ro...

11/9/2020
N.N

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm