hai hàng bỉ ngạn
Đỏ rực cả hai bên chiếc cầu thang
Mà lòng ta nghe man mác nỗi buồn
Hoa đẹp lắm mọc lên thành từng luống
Cho ai ngắm mà nước mắt tuôn rơi
Hồn bâng khuâng hoà theo gió chơi vơi
Hỏi thế nhân cách buông lơi tình ái
Một người đi cớ sao còn chờ mãi
Hỏi ông trời có phải chưa hết duyên?
Ta cùng hoa làm bạn trốn vong xuyên
Để cùng hát khúc ca đời huyền ảo
Hoa có biết tình yêu là khổ đau
Khi đã yêu đã trao cả linh hồn
Nơi trần thế mấy ai sẽ vui chôn
Được tình yêu được nổi buồn khốn khổ
Hai bên đường hoa theo gió nhấp nhô
Mặc thế gian sầu bi vô cảm xúc
Hoa cùng gió hát tình ca một khúc
Dạo nổi sầu thêm một chúc nhớ mong
Ai đã nghe thấy khúc nhạc vỡ lòng
Sẽ mãi mãi không bao giờ quên được..