chiều thứ bảy cô đơn
Phương trời đó có khi nào em nhớ
Đến một người đang ở rất xa xăm
Luôn thương em với nổi nhớ âm thầm
Và mong đợi tháng năm em trở lại
Muốn nói với em nhưng lòng e ngại
Sợ rồi mình sẽ phải mãi chia xa
Mổi khi hoàng hôn phủ xuống quê nhà
Nhớ trong lòng mà em đâu có hiểu..
Cung đường xa gửi em làm tư liệu
Mổi khi hờn em sẻ hiểu về anh
Cuộc đời này cứ đi mãi loanh quanh
Xuôi vạn lý đồng hành cùng lữ khách
Xem thơ này mong rằng em không trách
Biến nổi buồn hết khoảng cách em ngăn
Vầng Ánh Nguyệt đẹp mãi với mùa trăng
Chiều thứ bảy tin rằng không cô độc
06/06/2020