phương lê
- Tặng Phuong Le
Tôi có người em gọi Phương Lê
Dõi mắt mòn trông lúc chiều về
Bên bờ biển Thái xa xăm lắm
Tâm tư trĩu nặng mối tình quê.
Nơi đây nắng tắt mỗi chiều tà
Vương vấn ưu tư...mắt trông xa
Mong thanh bình đên trời cố quốc
hạnh phúc an vui khắp mọi nhà,
Âm thầm lặng lẽ, em đấu tranh
Áo gửi chiến binh chuyến quân hành
Đêm khuya giá buốt sờn vai lạnh
Bình an, em nguyện cho các anh.
Dòng trôi hờ hững tuổi xuân qua
Cố vá cho xong mảnh sơn hà
Hoàng Kỳ phất phới tung trong gió
Chan hòa sắc thắm nét kiêu sa.
Nguyên Thạch