20- nỗi lòng hồn lang về cõi thế (15)..
NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (15)
Lấp loé tia làn vụt lướt ngang
Kèm theo tiếng hú trải không gian
Lan man giây phút niềm thơ thẩn
Buồn bã xoay mình nhấc gót chân
Ngậm ngùi héo hắt, hình thui thủi
Vun vút trên đường nén nghĩ suy
Lại nữa! Chập chờn bên góc vắng
Sương buồn nhỏ giọt, đẫm bờ mi...
Ông là…Đừng bước lại gần tôi
Lìa bỏ trần gian, sợ quá rồi
Nhơ nhuốc, phũ phàng gieo thống khổ
Kiếp đời bất hạnh nát trăng soi...
Em gái! Hãy bình tâm lại em
Như ai, tôi cũng một ma đêm
Cũng từng khóc hận, ngàn da diết
Cũng tái tê đau cả nỗi niềm
Xin hỏi vì sao mà khổ lụy
Lệ sầu tức tưởi dưới canh khuya
Để âm gian lạnh từ muôn thuở
Dày đặc thêm hơn dãy xế tà...
Mười bảy hoa vườn vừa hé nhụy
Bỗng đâu xuất hiện ngọn cuồng phong
Bao quanh vần vũ rồi vùi dập
Tơi tả, rụng rời trọn mỏng manh
Trong trắng tuổi đời đà đánh mất
Tin yêu cha mẹ, gió mây bay
Thôi thì! Lủng lẳng dây oan nghiệt
Đưa tiễn hồn em bước xuống đây...
Hỡi ôi! Đau đớn có nào hơn
Nghĩa nặng cưu mang, lẽ sống còn
Vỗ cánh chim non, bầu rộng mở
Tên chì bất chợt, rớt đầu non
Ta muốn thét gào lên thật to
Cho niềm phẫn nộ được phôi pha
Để rồi sau đó đường dương thế
Lặng lẽ quay về một bóng ma.
"Hồn lang da diết tâm hồn lặng
lẽ bước đi…"
20/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)