thơ tôi 1
Tác giả:
Ttbn
Có lẽ đời tôi bất hạnh nhiều. Tim hồng chưa trọn nẻo đường yêu. Nên đem hồn gởi vào thơ ấy. Kể hết thơ nghe cạn mọi điều. Thơ của tôi buồn như lá rơi. Lời thơ không có mộng xa vời. Và thơ không có nhiều mơ ước. Chỉ có...
|
con nhện
Tác giả:
Ttbn
Con nhện ngủ vùi quên lưới giăng. Chắc là nó mộng để bâng khuâng. Tơ nào nó dệt cho vừa ý. Nó dệt bao lâu dệt mấy lần. Nó dệt lâu rồi vẫn chưa xong. Mạng lưới bao nhiêu chữa đẹp lòng. Hình như nó muốn nhiều thêm nữa. Lưới...
|
nụ cười
Tác giả:
Ttbn
Thiệt tình năn nỉ trả lại đi. Nụ cười tôi dấu để làm chi. Hay cho tôi lại chừng phân nửa. Ðể biết là tôi có chút gì. Ðể lỡ khi tôi xuống chợ đời. Tôi còn rủng rỉnh nụ cười tươi. (Dẫu là nửa nụ nhưng sang lắm). Có để phòng...
|
chán nản 1
Tác giả:
Ttbn
Hôm nay nắng ấm với trời xanh. Có tiếng chim kêu ở trên cành. Chỉ có tôi là không tất cả. Tất cả không ngoài cái lạnh tanh. Nhiều khi tôi muốn chết cho xong. Chết để nguôi ngoai mối hận lòng. Chết để chôn vùi theo tất...
|
chán nản 2
Tác giả:
Ttbn
Họ thấy tôi cười tôi vui lắm. Lúc nào cũng nở nụ cười xinh. Nào ai biết được niềm đau khổ. Tôi phải hai vai gánh một mình. Tôi đã bao lần sống cho vui. Và ráng cho môi nở nụ cười. Nhưng đã bao lần tôi thất bại. Vì chẳng...
|
chán nản 3
Tác giả:
Ttbn
Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng? Hay càng buốt lạnh giữa trời đông? Hay là tất cả niềm đau khổ. Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng? Hãy rót cho tôi chén rượu đầy. Tôi cần phải uống để còn say. Ðể tôi không phải là tôi...
|
thơ tôi 6
Tác giả:
Ttbn
Người đọc thơ tôi nghĩ những gì. Những bài “man rợ" đã từng ghi. Cả tôi cũng phải còn ghê rợn. Vì những tâm tư đã cũ xì. Tôi viết thơ bằng cả hồn tôi. Bằng trái tim khô đã lạnh rồi. Bằng nguồn hơi thở còn thoi thóp. Bằng...
|
bài thơ gởi người
Tác giả:
Ttbn
Từ ta tan biến vào trong máu. Rồi chảy thành sông nhuộm áo người. Lòng ta cái hận tràng tim óc. Ta về thế giới nhuộm màu tươi. Từ ta tan biến vào trong gió. Hãy ngủ đi rồi để mỗi đêm. Bừng lên tiếng gọi hồn rên siết. Có...
|
chán nản 13
Tác giả:
Ttbn
Chừng một ngày kia đã đến rồi. Một ngày đất lạnh phủ thân tôi. Một ngày không có còn tôi nữa. Ngày ấy nhân gian có ngậm ngùi. Một ngày không có nhiều mây trắng. Không có nắng vàng chiếu long lanh. Không có nghĩa là không...
|
chán nản 41
Tác giả:
Ttbn
Ðêm ở nơi nầy không muốn trôi. Thời gian ngưng lại ở đây rồi. Và đây có phải là đêm cuối. Cho cả muôn người hay chỉ tôi. Tôi sợ đêm dài bóng phủ vây. Bóng của cô đơn rớt thật đầy. Bóng của tôi và ai, ai nữa. Bóng của ai...
|