dĩ vãng là thơ với nhạc
Dĩ Vãng Là Thơ Với Nhạc
Một góc hiên đời lạnh tuyết sương
Chơi vơi, trống vắng có nghe buồn?
Mà sao cứ mãi từ thăm thẳm
Âm ỉ chập chờn những tiếng chuông...
Hỏi lòng, tự hỏi với mình thôi
Chớ thể nào đâu níu vạt trời
Khi bóng tà huy dần khuất dạng
Cả màn sẫm tối phủ trùm nơi
Chỉ còn nỗi nhớ quyện luồng đau
Trộn lẫn đan xen, biến mực màu
Giấy trắng nằm khung, niềm cảm hứng
Điểm tô bức hoạ khoả khuây sầu...
Kia thuở xuân thời, tím dở dang
Đường xa hun hút nuốt thân tàn
Lối mòn ngập ngụa, ngàn tơi tả
Rị mọ âm thầm tránh trượt ngang
Nọ đầy nhễ nhại dưới hanh hao
Cố rướn người lên vực khí hào
Thẳng bước hướng về bờ rậm lá
Kiên trì đứng đợi áng mưa rào
Và lắm bao lần cung mộng thắm
Say sưa nốc cạn giọt chung thề
Để rồi trắc trở, dòng ly biệt
Da diết tâm hồn, nghẹn kéo lê...
Giờ đây tất cả đã trôi xa
Dĩ vãng ngày xưa chuỗi ngọc ngà
Kỷ niệm, hương tình, men mật ngọt
Hoá thành thơ, nhạc giúp phôi pha...
03/2/2021
Nguyễn Thành Sáng