bao giờ
Tác giả:
Khách
Ngựa qua song có bao giờ trở lại. Thăm ngàn sau lũng thấp xuống trăng mờ. Mùa biệt xứ đổ sầu chôn tuổi dại. Giá băng về làm tuyết rụng hoang sơ. Trong khoảnh khắc là thời gian ở đấy. Qua là qua khôn thấu tỏ huyền cơ...
|
vàng bay
Tác giả:
Khách
vàng bay chiếc lá trong chiều
nghe từ thớ đất ngàn rêu xanh mùa
bóng trầm hàn thủy xô bờ
đèn hoa tuế nguyệt đâu ngờ thiên thu
vàng bay để lại sương mù
chuyến đi vĩnh biệt ngày ru mộng đầu
|
gõ nhịp
Tác giả:
Khách
rằng thương núi nhớ mây hồng
đèn soi nửa mặt tơ chùng phím loan
canh tàn liễu mộng mơ màng
hờn dâu bể gọi vô vàn gió bay
tuyết sương chớm lạnh lòng say
người ơi gõ nhịp xuống ngày tịch liêu
|
ánh trăng vỡ
Tác giả:
Khách
trong đêm vô âm
rùng mình thấy ánh trăng vỡ
là tia nhìn của một đôi mắt
đã khép....
|
tình thơ
Tác giả:
Khách
trang kinh vô tự
đốt rồi
trăm năm
gió vẫn khóc đời
mây bay
phế ngôn
tro lạnh di hài
tình thơ thuỳ lệ
mộ đài ngậm sương
|
bỗng tỉnh
Tác giả:
Khách
Nằm yên trong đêm. Nhắm mắt nhìn. Như đã bao lần. Chưa nhận ra hình dáng màu đen. Thời gian xô đẩy giòng tư duy bất khả kháng. Lênh đênh dăm câu hỏi. Như đã bao lần. Làm sao thấy điều không thấy? Nằm yên trong...
|
cuối xuân thì
Tác giả:
Khách
Vàng son ấy ngậm hờn xa vắng. Một gánh đời nghiêng trĩu trên vai. Đường vĩnh khứ độc hành câm lặng. Cố quận ơi cách biệt ngàn mây. Người đất trích lênh đênh nửa mộng. Phố đêm qua dằng dặc u hoài. Nhìn phía trước đèn...
|
oan khuất
Tác giả:
Khách
oan khuất
xanh kia là màu của nước
hay màu chiều sâu oan khuất ?
cuối cùng là biển không nhang khói
nếu chúng tôi không nói
đâu có ai nói cho chúng tôi
khách
|
ám ảnh hai mươi
Tác giả:
Khách
thế kỷ hoang tưởng lộng ngôn bạo hành lịch sử
lý thuyết mạo danh quá khứ
lý thuyết đội lốt tương lai
thương thay những kẻ đã phải trả giá
cho sự sai lầm của người khác
khách
|
du mục - mưa nguồn
Tác giả:
Khách
mưa nguồn rơi mãi khôn nguôi
nỗi đau trầm cảm rã rời tịch nhiên
ô hay thương hải tang điền
vong thân mấy nẻo phi tuyền chia xa
|