cũng là ví dụ thôi
Tác giả:
Donghoavang
Ví dụ con dao không là nhớ. Thì cứ mặc em đâm đến bã người. Rồi trượt tay, găm tim mình một nhát. Sống hai mấy năm trời. Chết một cách khơi khơi! Ví dụ lon bia thành trống rỗng. Vắt kiệt nguồn, còn lại cái vỏ chai...
|
vụn
Tác giả:
Donghoavang
Gọi ngày. Ngày đã sang trang. Tìm nhau. Chữ. Nhảy. Hàng ngang, lộn dòng. Co chân. Vấp. Chúi bụi hồng. Gai cào ruớm máu. Áo nhầu. Tả tơi. Trời cao tay với. Bao lần. Tuởng gần. Xa lắm. Một vầng trăng xưa...
|
thôi mà...
Tác giả:
Donghoavang
Thôi mà... Mình có chi đâu. Sao anh cứ giỡn. Những câu chết nguời. Thôi mà... Phiền lụy. Đã thừa. Giờ thêm lời hứa. Như mưa. Rã rời. Thôi mà... Cũng mắt. Cũng môi. Cớ gì. (không nói). (xuống hàng)...
|
một-hai-ba
Tác giả:
Donghoavang
Một. Ba năm chừng ấy là ngày. Tôi quanh quẩn nhạt, lời loanh quanh thừa. Gặp nhau vội lạy trời mưa. Bàn tay vội nắm, môi vừa vặn run. Tấm thân nhẹ hẫng, rơi tòm. Chạm anh. Dội nguợc. Đỉnh thiên thụ Chờ !! Hai...
|
dạ khúc
Tác giả:
Donghoavang
Rồi cuối cùng chỉ còn em với đêm. Cùng dăm tiếng gió chạy dài cuống quýt. Những lời xưa anh hứa. Cũng tan vào đêm. Em thò tay vốc ngược thời gian. Chạm giọt nuớc mắt đong đưa ngày ấy. Lại thấy thuơng mình hơn. Đêm...
|
thôi anh
Tác giả:
Donghoavang
Gửi k.... Thôi anh mình cũng đã. Cho nhau những trận cười. Những ngày cuồng sống vội. Những đêm oằn ọai đau. Thôi anh mình cũng đã. Tìm nhau, đợi chờ nhau. Quãng thời gian xa xứ. Suởi lòng nhau, dù sao......
|
k. và em mười tám
Tác giả:
Donghoavang
Tình rất cũ, bởi vì buồn rất mới. Buồn rất cũ, bởi sầu em thành ngọn. Tưởng xa thật rồi. Mà vẫn nhớ một bàn tay. Một bàn tay ngày xưa cho anh nắm. Cái tuổi muời tám trong veo quá. Chưa biết môi hôn. Chưa dám hẹn hò...
|
vớ vẩn đầu xuân
Tác giả:
Donghoavang
Mùa xuân đã đến chưa hở nhỏ. Khi pháo nhà ai hết sắc hồng. Hạt dưa mừng tết toàn hạt lép. Đủ khiến môi son phải chạnh lòng. . Mùa xuân có thật không hở nhỏ. Đi lễ nửa đêm chỉ thấy nguời. Thần tiên, Phật- Chúa đâu mất...
|
em cùng khóc tự dưng
Tác giả:
Donghoavang
Tự dưng em quên đứng. Tự dưng em quên ngồi. Tự dưng em đứng đợi. Tự dưng người xa xôi. Tự dưng mây bay mất. Tự dưng nắng hanh vàng. Tự dưng mưa rơi vội. Tự dưng buồn lang thang. Tự dưng ngày ngắn quá. Tự dưng...
|
lời mẹ
Tác giả:
Donghoavang
Mẹ ơi ngòai trời trở gió. Mùa đông ngấp nghé truớc nhà. Con mua nhiều khăn quàng lắm. Đem về buộc cái duyên đau. Nguời ta có lần đứng đợi. Lại theo con đến bến đò. Nhưng mà lòng sông sâu quá. Đành về lạc mất tin...
|