lời mẹ
mẹ ơi ngòai trời trở gió
mùa đông ngấp nghé truớc nhà
con mua nhiều khăn quàng lắm
đem về buộc cái duyên đau
nguời ta có lần đứng đợi
lại theo con đến bến đò
nhưng mà lòng sông sâu quá
đành về lạc mất tin nhau
mẹ dạy "gái khôn truớc tuổi
dại gì mà đợi nó hoài
lỡ mai thế này thế khác
thôi về làm dâu nguời ta"
thế là cau trầu têm vội
đôi lần nuớc mắt lén rơi
lẽ nào con không gái góa
mà đêm như kẻ không chồng
nguời ta vẫn xa lăng lắc
mẹ ơi mọi chuyện lỡ rồi
phận con hình như phận mỏng
tình con tình giận tình hờn
mẹ ơi trăm năm lâu quá
mà con đợi dến bao giờ?
mẹ ơi chữ tình chữ nghĩa
lẽ nào chọn nghĩa không tình
Ngoài trời hình như trở gió
thôi thì lại một mùa đông