sâu & hoang
SÂU & HOANG
Cong vút lửa hoàng hôn
ngọn cỏ khát khao một lần ra biển thực hiện điều trăn trở
như cột mốc vô hồn
chẳng nhận ra dù nghe và thấy tồi tệ
Ngọn sóng lộn mình đi xa
ai?
tựa hòn đá thiểu năng trơ mặt
đón nhận bàn tay vầm vầm thô cộc
lằng lặng
quên
Cánh đồng đầu vụ che đậy bằng mùa đông
lạnh gì hơn xác lúa
mây hóp bụng
người cắt cơn
Từ đồng bằng trườn lên nóc đá
ôi tiếng hét vươn ra thành phố
Hòn sỏi lặn xuống đáy
cơn hoảng ngậy mùi
vực sâu
trống vắng
Vê lên gò sọ rỗng
gót chiều quanh quẩn thành điên
hồn tối hơn ngôn ngữ
bay
Rơi...!!!
17/3/2021