đêm trả nợ trần
ĐÊM TRẢ NỢ TRẦN
Đêm trần tục chẳng ánh đèn soi
Giữa nó và ta trả mặn mòi
Sóng tưởng vô cùng khi bão dậy
Mưa chừng bất tận thuở triều ngoi
Nằm bên ngọn lửa lòng thiêu đốt
Ngủ cạnh hồn xuân lẽ sống đòi
Mặt biển đang nhồi con nước lũ
Không còn phải chịu tiếng đời toi ./.
Lê Cảnh Tiến 3O/O3/2O21
Bài này đã được xem 726 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|