xuân tàn 2
Xuân Tàn
Tiếng chim kêu xuân đưa hàng liễu rủ,
Tiếng thẹn thùng hoa nụ héo tàn phai!
Tiếng than thầm khi chồi biếc ban mai,
Tiếng xạc xào, gió mài qua khung cửa
Tôi ngập ngừng nhìn lại dáng hình hài
Bỗng thấy mình ngập tràn trong ánh nắng,
Trong vườn thưa lá xanh còn im lặng!
Như niệm hoài xuân sắp phải chia ly,
Chẳng còn đây chim cất tiếng reo thi
Cũng chẳng còn nỗi niềm yêu hoang dại
Những giọt hường đâu còn đọng trên mi?
Trong trời đất không còn tôi ngày cũ
Ngày bình yên vội theo những tháng năm
Theo vấp va, sóng gió những thăng trầm
Theo cuộc đời trải trăm ngàn cay đắng!
Nỗi buồn vây, man mác khóa tâm hồn!
Xin qua đi những dày vò đau đớn!
Những thê lương và cả những tủi hờn
Ôi mê mang, cơn mơ dài bất tận
Những tháng ngày rét buốt nát tâm can!
Ôi yêu thương của trời xa vĩnh cửu,
Hãy về đây bên tôi những buổi chiều
Bên hoàng hôn lúc kiêu dương sắp lặn
Sưởi ấm tôi con tim đã đau nhiều
Gửi tâm tình nơi tú tinh vạn triệu
Để hồn tôi không còn thấy tịch liêu.