bài thơ thuở ấy vời xa
BÀI THƠ THUỞ ẤY VỜI XA
Thuở ấy tương tư một vầng trăng
Đêm sâu nhền nhện triệu tơ giăng
Rung rinh chiếc lá ngoài song cửa
Rón rén đôi chân của Chị Hằng
Thuở ấy đa đoan rối rắm lòng
Ngoài trời mưa gió rớt mênh mông
Canh cánh trái tim thời vương vấn
Ai gọi tên ai má ửng hồng ?
Thuở ấy đan cài nhớ ôm thương
Lẽo đẽo theo nhau hết con đường
Điệu nhạc hòa âm muôn sống động
Ve lột xác đầy rũ phong sương
Thuở ấy mắt em cứ tròn xoe
Áo trắng mong manh giọt nắng hè
Bài học cuộc đời nhiều chắp vá
Ta ngẩn ngơ sầu tai lắng nghe ...
Thuở ấy khói sương đẫm chất mờ
Tuổi đời trôi giạt chẳng bến bờ
Nhặt chút ngây ngô và vụng dại
Ép vào trang vở ngàn giấc mơ
Thuở ấy mốc meo một cái nhìn
Gột rửa mùa thu tiếng lặng thinh
Lá vàng trước ngõ bay nhiều quá
Trời xanh thăm thẳm vốn vô tình
Thuở ấy bánh xe vùn vụt trôi
Chia tay ăm ắp những bồi hồi
Hoa phượng cuối mùa phai phôi sắc
Đâu rồi tà áo trắng tinh khôi!
Ngày 25/3/2021
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 446 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|