vậy mà sao lại ở nơi ta
Vậy Mà Sao Lại Ở Nơi Ta
Khói bụi mờ tung rải trắng màn
Ngọn vờn thoáng đẩy phía dần tan
Đường xe tấp nập nhiều qua lại
Cảnh vật bày phơi dưới nắng tàn...
Bức vẽ tranh chiều tự nổi lên
Chẳng người họa sĩ cũng không tên
Nhưng niềm thưởng thức từ sâu thẳm
Cảm nhận là đây tấm ảnh hình
Biết bao tiềm ẩn của điều hay
Dẫu ngập ngụa loang chực có nầy
Lặng lẽ âm thầm ra quét dọn
Dựa vào ý lực với bàn tay
Đủ sắc, đủ màu, rộn rã khua
Vẫn đâu vào đó nhịp nhàng đưa
Chói nghe khó chịu thì nhăn mặt
Vùn vụt, nghênh ngang, gió mạnh lùa
Đông ken bất chợt gây ùn tắc
Tự động một bên sát cận kề
Còn dọc một bên chừa khoảng trống
Cho dài lối thoát ở kia đi...
Tạo hoá an bày định luật chung
Nhân sinh, thế sự mãi khôn cùng
Tới lui, luẩn quẩn vòng xuôi ngược
Mạch nước tuôn tràn, tự vỡ thông...
Vậy mà sao lại ở nơi ta
Chẳng thấy đổi thay để gọi là...
Dẫu lắm bao lần đà mệt mỏi
Trái tình gắng gượng mở bung ra...
18/4/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)