biển nhớ
Ngắm biển chiều đẹp tựa một bức tranh
Hoàng hôn rải dát vàng gành đá ngọc
Sợi nắng mải vấn vương trên làn tóc
Gió hững hờ phút chốc vụt bay xa
Mây ngừng trôi lưu luyến ánh dương tà
Sóng êm ả bờ cát xa xa tít
Sẹo loang lổ thân tàu anh chằng chịt
Biển dịu dàng ôm khít vết hằn đau
Dưới hoàng hôn con sóng cũng đổi màu
Biêng biếc tím nối đuôi nhau chạy mãi
Bóng Dương Liễu đổ dài miền nắng trải
Dã Tràng se, se cát mãi chẳng ngừng
Ngắm biển chiều em bỗng nhớ người dưng
Làn hơi ấm như chưa từng xa cách
Hoàng hôn đẹp trong ngời màu hổ phách
Đón nồng nàn khơi mạch trái tim yêu.