có phải là mơ
Mồ hôi tuôn uớt đẫm cả áo choàng
Say má ửng bóng trăng loang cũng khẽ
Anh hôn vội lên mắt em thật nhẹ
Chỉ sợ làm tan mất vẻ mong manh
Có sóng đâu thuyền lại cứ tròng trành
Thảm rêu mượt làn nước xanh biêng biếc
Đàn cá quẫy gọi nhau về mở tiệc
Uống sao trời diễm tuyệt đến ngà say
Lòng ngả nghiêng chìm mãi giấc mộng này
Anh thiêm thiếp giữa vòng tay mềm mại
Đêm rạo rực môi tìm môi hoang dại
Nụ hoa nồng khe khẽ hái trao em
Giọt sương khuya đủ khiến dế say mèm
Tựa anh cũng khát tình em đến thế
Vầng trăng lả cơn gió cười ngạo nghễ
Em nồng nàn em chẳng thể là mơ.